Thứ Tư, 24 tháng 12, 2014

LÁO QUÁ


Nhà em kín cổng từ xưa vẫn
Ấy thế hôm qua trộm lẻn vào
Hắn vạch tường rào moi cái đó
Quen nghề dẫm nát cỏ bờ ao

NỖI LÒNG


Đợi bóng người xưa chẳng thấy đâu
Đèn khuya lạnh lẽo đã vơi bầu
Mênh mông biển nhớ buồn hiu quạnh
Lẩn thẩn khôn tìm đẫm giọṭ châu..

ĐẾN BUÔN MÊ THUẬT



Đến với Buôn Mê buổi đẹp trời
Bình minh nhuộm nắng ánh vàng phơi
Mây vờn gió quyện trên ngàn lối
Bướm dạo chim đùa khắp mọi nơi
Nhạc suối du dương lòng đắm đuối
Hương rừng phảng phất dạ chơi vơi
Say sưa cảnh sắc hồn mơ mộng
Giữa chốn sơn lâm thảo mấy lời.

DÁNG SEN



Tiễn hạ thu về lá vẫn xanh
Dầm sương nhuộm nắng gió lay nhành
Lung linh sắc đượm khoe màu thắm 
Lộng lẫy hương nồng tỏa dáng thanh
Trọn kiếp một đời, nơi uế tạp 
Đâu hề há ngại, chốn bùn tanh
Lòng son nguyện giữ không hôi hám
Vẹn nghĩa ba sinh mới trưởng thành.

VỀ QUÊ



Nhớ thủa xưa thời sải cánh bay 
Thề non hẹn biển với tâm này
Nghiêng bầu rượu cũ, nhâm nhi thả
Vén mảnh trời riêng, chất ngất say
Đất mẹ chờ mong từng mấy độ
Lòng ta ngóng đợi đã bao ngày
Dù ai cách biệt muôn ngàn dặm 
Khoảnh khắc xum vầy khó tả thay 

NUỐI TIẾC



Xa em chết lặng cả hồn thơ
Chẳng ngắm sao khuya lại thẫn thờ
Khắc khoải tiêu sầu khơi nỗi nhớ
Trầm ngâm cạn chén gợi niềm mơ
Đường xưa lạnh lẽo hồn lay lắt
Lối cũ âm thầm cảnh xác xơ
Ở chốn trời nao nàng có biết
Tình anh gối mộng mãi mong chờ.

KÝ ỨC NGỌT NGÀO



Nắng rám chiều thu ngẫm thủa nào
Cùng ai hái quả tít đồi cao
Nhìn hoa trắng nõn lung linh phấn
Ngắm trái hồng phơi mũm mĩm đào
Trót lỡ say hương lòng rạo rực
Âu vì đắm sắc dạ nôn nao
Tình xưa một thoáng còn vương lại
Mấy chục xuân rồi vẫn xuyến xao.

NHỚ DUYÊN XƯA


Vãn cảnh Đà Giang giữa ánh tà
Dòng xanh quện lẫn giọt mưa sa
Len vào khóe mắt hoen mình ngọc
Chảy xuống bờ vai ướt dáng ngà
Lững thững mây vờn thương kẻ ở
Lăn tăn sóng gợn nhớ người xa
Tình xưa chợt lóe lòng thầm hỏi
Xứ ấy ai còn nghĩ đến ta ?


CỨU KHỔ



Bao ngày ẩn tích chốn thâm sâu
Quyết chí mai danh chẳng lộ đầu
Cũng bởi nhân gian còn khổ cực
Hạ sơn một chuyến giải lo âu.

NHỚ



Chiều nay lặng lẽ ngắm mây trôi
Ngẫm đến tình xưa đã muộn rồi
Thuở ấy say lòng hai đứa quyện
Bây giờ lẻ bóng một mình tôi
Thời gian nhạt nhẽo đi hoài mộng
Kỷ niệm xa vời chẳng sánh đôi
Gió lạnh ùa về khơi nỗi nhớ
Âm thầm một thoáng thấy đơn côi.

THIỀN


Chí cả nên không cũng tự mình
Siêng năng tập luyện trí định minh
Rèn tâm dưỡng khí trừ tà tính

Nhất dạ cư thiền tỏa ánh linh

GÀ TRE


Bình minh thức dậy gáy te te
Rướn cổ đua thanh với bạn bè
Cuối xóm bao chàng nheo mắt nghé 
Đầu làng mấy ả dỏng tai nghe 
Vài hơi vọng lại đôi nàng ghé
Một tiếng ngân dài ối kẻ e
Khắp cả trần gian ưa mái ghẹ
Nào đâu chỉ mỗi phận gà tre.

Bình minh thức dậy gáy te te
Rướn cổ đua thanh với bạn bè
Cuối xóm bao chàng nheo mắt nghé 
Đầu làng mấy ả dỏng tai nghe 
Vài hơi vọng lại đôi nàng ghé
Một tiếng ngân dài ối kẻ e
Khắp cả trần gian ưa mái ghẹ
Nào đâu chỉ mỗi phận gà tre.

LỠ CHUYẾN ĐÒ NGANG



Ngắm tiết thu về vắng tiếng quyên 
Ngoài kia cảnh bến vắng không thuyền 
Mai im trước gió còn e phận 
Liễu rủ bên hồ mãi đợi duyên 
Một thuở thề non đành bội ước 
Bao lần hẹn biển nhạt lời nguyền 
Ai gây bão tố làm cau rụng 
Khiến lá trầu vàng lỡ mộng uyên.

PHẬN CÁ



Bao đời thả cá lễ ra sông
Bố trộm giăng câu để nhốt lồng
Mẹ lại đem về nơi chợ bán
Ngư vàng trố mắt hỏi hay không ?


Bài họa 1 
Nhà Thơ Bút Ngọc Nghiên Than
Cứ tưởng rằng sau sẽ hóa rồng
Ai ngờ mắc phải lưới ngư ông
Mang về mổ bụng kho dưa cải
Tội quá ai ơi kiếp cá lồng


Bài họa 2
Nhà Thơ Bá Chính
Kiếp cá nhà tôi ở biển sông
Người câu kẻ bắt nhốt giam lồng
Kho dưa rán mỡ tha hồ nhắm 
Đau đớn Ông Trời liệu thấu không?


Bài họa 3 
Nhà Thơ Bút Ngọc Nghiên Than
Ông trời có mắt cũng bằng không
Kẻ lưới người câu bắt nhốt lồng
Đợi lúc buồn rầu kho ..rán mỡ
Ngon mồi ngọt rượu khối anh trông
Bài họa Nhà thơ Quỳnh Hương Trắng

Sinh thời sống mãi biển hồ sông
Hụt nước xem như sáo kẹt lồng
Nắng hạn người câu chim mổ đớp
Bao loài tuyệt chủng tiếc thương không?

HÁI QUẢ



Hôm rồi hái quả tít vườn cao
Cảnh vắng mông lung ngẫm thuở nào
Trái chín em dâng đành hưởng ngọt
Bây giờ muốn nữa phải làm sao?


TRĂNG KHUYẾT



Bao đời thả cá lễ ra sông
Bố trộm giăng câu để nhốt lồng
Mẹ lại đem về nơi chợ bán
Ngư vàng trố mắt hỏi hay không ?


Bài họa 1 
Nhà Thơ Bút Ngọc Nghiên Than
Cứ tưởng rằng sau sẽ hóa rồng
Ai ngờ mắc phải lưới ngư ông
Mang về mổ bụng kho dưa cải
Tội quá ai ơi kiếp cá lồng


Bài họa 2
Nhà Thơ Bá Chính
Kiếp cá nhà tôi ở biển sông
Người câu kẻ bắt nhốt giam lồng
Kho dưa rán mỡ tha hồ nhắm 
Đau đớn Ông Trời liệu thấu không?


Bài họa 3 
Nhà Thơ Bút Ngọc Nghiên Than
Ông trời có mắt cũng bằng không
Kẻ lưới người câu bắt nhốt lồng
Đợi lúc buồn rầu kho ..rán mỡ
Ngon mồi ngọt rượu khối anh trông
Bài họa Nhà thơ Quỳnh Hương Trắng

Sinh thời sống mãi biển hồ sông
Hụt nước xem như sáo kẹt lồng
Nắng hạn người câu chim mổ đớp
Bao loài tuyệt chủng tiếc thương không?
 
Bản quyền bởi: Nhà thơ Nguyễn Văn Tuyến - Địa chỉ: Thôn Bình Xá, Bình Phú, Thạch Thất, Hà Nội - Điện thoại: 0915.595.559 - Bảo trợ bởi: Thi đàn Việt Nam.